Sumary:
Thứ Sáu, 11 tháng 2, 2011
KẾ HOẠCH CỦA QUÝ NGÀI ANDERSEN
Author: Yêu_Bé_Nấm
Disclaimer: Tôi không có quyền gì mà sở hữu họ, SM cũng không, DBSK sở
hữu nhau và thuộc về nhau, mãi mãi.
Warning: Shounen - ai
Rating: K
Pairings: ?_?
Catelogy: Au, Pink
Note:
Happy Birthday Mlb yêu nhất của Tkg
Sumary:
“Ngươi muốn đôi chân à, Tiên Cá? Được thôi, hãy đổi lấy
chúng bằng giọng hát ngân nga tuyệt vời của ngươi.”
Thứ Bảy, 6 tháng 11, 2010
[KỊCH TRUYỀN THANH] TUY ĐÓ LÀ MỘT CHÀNG ĐẸP TRAI
KỊCH
TRUYỀN THANH
TUY ĐÓ LÀ
MỘT CHÀNG ĐẸP TRAI
Không nhìn thấy, liệu có đồng nghĩa với “không
tồn tại”?
Luôn nhớ thương, phải chăng vĩnh viễn sẽ “không tuột
mất”?
Người đã chết nhưng câu chuyện về họ vẫn còn
tiếp tục…
Đó là câu chuyện về một ngàn niềm “quên”…
“Một người quên, một người tan biến, như vậy với
cả hai đều là giải thoát hay sao?”
Giải thoát rồi sao?
Có lẽ vậy…
Có lẽ khi bóng người đã nhạt nhòa, yêu thương dần
trôi xa thì ký ức vẫn còn là một điều gì đó đáng sợ lắm…
[ĐOẢN VĂN] TUY ĐÓ LÀ MỘT CHÀNG ĐẸP TRAI
TUY ĐÓ LÀ
MỘT CHÀNG ĐẸP TRAI
~ Đoản văn, đam mỹ thần
quái, hiện đại ~
Tác giả: Hua Lou.
Biên dịch: meo_chan.
Beta reader: wachan.
…Tay phải cậu khẽ lồng vào bàn tay trái đang buông thõng
của người ở bên, cùng người ấy tự nhiên duy trì nhịp bước; thoạt nhìn giống như
hai người họ nắm tay cùng nhau đi suốt một đường...
“Tôi cứ
nghĩ rồi thời gian sẽ làm nhạt phai đi tất cả. Nhưng tôi đã lầm, trên đời này
vẫn còn có điều là ‘vĩnh viễn’…”
Với vốn tiếng Trung hết sức khiêm tốn của mình, bản dịch “Tuy đó là một chàng đẹp trai” (虽然那是一个帅哥) của tác giả Hua Lou (画楼) dưới đây có sự trợ giúp của phần mềm Quick Translator © 2009 – 2010 ngoctay@TangThuVien.com. Vì vậy, rất mong mọi người thông cảm và hi vọng nhận được nhiều lời nhận xét, góp ý để bản dịch ngày càng hoàn thiện hơn.Bản dịch chỉ mang tính chất cá nhân, phi thương mại, xin vui lòng không mang nó ra ngoài Blog này để đăng tải ở những nơi khác.
Chủ Nhật, 15 tháng 8, 2010
[Ngoại truyện về KO và Mỹ Mi ca] Đăng kí
ĐĂNG KÍ
Tác giả:
Cố Mạn
Người
dịch: meo_chan
Sống
với nhau suốt chừng ấy thời gian, tính ra hai người bây giờ cũng coi như là “lão
phu lão phu” rồi. Vậy mà có một ngày, Mojata tự nhiên lại nhớ tới cái chuyện tít
từ thuở “ngày xửa ngày xưa” khi đôi ta mới bắt đầu “vun đắp tình cảm”, lôi ra
thắc mắc: “KO, lúc trước làm sao anh biết được địa chỉ nhà mới của tôi?”
Lại
có thể mới sáng sớm đã vác đồ ăn mò tới tận cửa.
KO
thản nhiên trả lời: “Anh vào cơ sở dữ liệu của Cục quản lý bất động sản nhìn một
chút.”
Mojata:
“… Anh có thể không dùng cái giọng kiểu ‘Ta liền lên mạng Baidu một chút’ để nói
chuyện này hay không?...”
Thứ Năm, 5 tháng 8, 2010
[Ngoại truyện về KO và Mỹ Mi ca] Tổng hợp các chiêu thức để cậu ấy trở thành của bạn
TỔNG HỢP
CÁC CHIÊU THỨC ĐỂ CẬU ẤY TRỞ THÀNH CỦA BẠN
(QUÁ TRÌNH
ĐẠI CƯƠNG)
Tác giả:
Cố Mạn
Người
dịch: meo_chan
Từ
khi chuyển đến ở tại nhà của Mojata, KO bắt đầu tập trung nghiên cứu chương trình
“Dự báo thời tiết”, N lâu sau, rốt cuộc cũng chờ được tới ngày này.
Thời
tiết hôm nay khá kì lạ, buổi sáng trời trong, tới chiều lại có mưa to, sấm chớp.
Hôm
sau sẽ chuyển thành nhiều mây, trời đổ mưa rào.
Mà
đến ngày kia thì càng kinh khủng hơn, mưa dầm mưa dề, rả rích đêm ngày…
Lúc
này mà đem đồ ra phơi nắng thì đúng là muôn lần vạn lần rất không thích hợp a~
Thứ Ba, 3 tháng 8, 2010
[Ngoại truyện về KO và Mỹ Mi ca] Kịch ngắn: Tên của KO
KỊCH NGẮN:
TÊN CỦA KO
Tác giả:
Cố Mạn
Người
dịch: meo_chan
Có bạn hỏi tôi tên của
KO là gì, thật ra trước đây tôi cũng đã chọn được một cái tên, sau lại quên
béng mất ╮(╯▽╰)╭, vì thế trong đầu YY ra một cái kịch ngắn, thời điểm là khi Mo K mới H
vài lần. (Cố Mạn)
Thứ Bảy, 31 tháng 7, 2010
[Ngoại truyện về KO và Mỹ Mi ca] Ăn bánh thịt
ĂN BÁNH
THỊT
Tác giả:
Cố Mạn
Người
dịch: meo_chan
Hôm
nay công ty nhiều việc, Mo K phải ở lại tăng ca, tới lúc được phép lết về nhà
thì đã hơn tám giờ tối. Khi đi ngang qua một tiệm bánh, hai mắt Mojata chợt sáng
lên: “KO, chúng ta mua hai cái bánh thịt về ăn đêm đi, bánh của tiệm này rất
ngon đó. Bình thường toàn mấy chục người đứng xếp hàng, bây giờ có vẻ không đông
lắm.”
KO
đương nhiên không hề ý kiến.
Tuy
nói là người mua “không đông lắm” nhưng cũng có khoảng mười mấy, hai người xếp
hàng tầm chục phút, cuối cùng cũng đến phiên, ai ngờ chỉ còn lại một cái bánh. Ông
chủ thực khó xử nói: “Thật xin lỗi hai vị, bánh chỉ còn lại một cái, cửa hàng
chúng tôi tối nay cũng không tính làm mẻ tiếp.”
“Không
sao không sao.” - Mặc dù có chút buồn bực, nhưng chuyện này cũng không tìm được
cách nào giải quyết, Mojata đành cười xòa bỏ qua. Cậu rút ví ra trả tiền rồi nhận
lấy chiếc túi giấy, đang nghĩ quay sang nói với KO ‘cho anh ăn đó’ thì đã thấy
KO thản nhiên với tay cầm túi, lấy bánh, cắn một miếng nhỏ từ từ nhấm nháp, ăn
xong lại cắn tiếp miếng nữa, rồi miếng nữa, rốt cuộc vài miếng thì cái bánh hết
bay, một chút bằng đầu cái tăm cậu cũng chưa được nếm.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)